(Nối tiếp “Vào Biển Lớn Tìm Thất Thánh Tài”)
Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát.
Kính Lạy Tam Bảo.
Tín – Giới – Tàm – Quý – Văn – Thí – Tuệ.
Đức Phật dạy rằng khi vào biển lớn tìm châu báu, có người gặp:
•
Mây mù,
•
Gió dữ,
•
Nước quỷ La-sát.
Đây không phải chuyện cổ tích ngoài biển, mà là ẩn dụ sâu sắc về nội tâm người tu:
Là những giai đoạn ta vẫn tụng kinh, vẫn niệm Phật, vẫn đi chùa… Nhưng không còn thấy rõ lý tưởng, phương hướng và ý nghĩa.
Có những cơn gió đủ làm lung lay Tín – Giới – Từ bi.
Đức Phật không bảo cả đoàn phải đồng loạt trì danh.
Ngài chỉ dạy:
“Nếu trong đó có một người xưng danh hiệu Quán Thế Âm Bồ Tát, thì tất cả đều thoát nạn quỷ La-sát.”
Một người giữ Chính niệm – Chính kiến – Từ bi có thể cứu cả thuyền.
•
Biển lớn không đáng sợ đáng sợ là ta không nhìn thấy mây mù trong tâm.
•
Một niệm Quán Âm đúng nghĩa có thể xoay chuyển cả dòng nghiệp.
•
Trong cơn biến động, chỉ cần một người tỉnh, là đã cứu được nhiều người.
•
Xưng danh Bồ Tát không phải là gọi ai bên ngoài, mà là đánh thức Quán Âm trong chính mình.
•
Khi tâm mềm lại, La-sát nào cũng yếu đi.
