Hạnh lắng nghe của Quán Âm Bồ Tát

☸️ ĐỪNG NGHE MỘT PHÍA – ĐỪNG NHÌN MỘT CHIỀU: HẠNH LẮNG NGHE CỦA QUÁN ÂM BỒ TÁT.
“…Tìm gì nơi chốn Trần Gian …
Dạ … Thưa … Tìm chút Bình An mỗi ngày …”
(Chia sẻ nhân ngày vía Đức Quán Thế Âm Bồ Tát Thành Đạo. Rất mong đại chúng đọc thật kỹ, thật chậm và suy ngẫm ạ…)
Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát.
Kính Lạy Tam Bảo…
☁️☁️ Thưa cùng đại chúng Chùa Tân Hải và những ai hữu duyên đang theo dõi …
Hôm nay, ngày vía Đức Quán Thế Âm Bồ Tát Thành Đạo, là dịp để mỗi người con Phật nhớ lại hạnh nguyện lắng nghe sâu xa và nhìn thấu tận cùng của Ngài.
️… Quảng Hiếu em muốn mượn một mẩu chuyện nhỏ tưởng chừng đơn sơ nhưng lại ẩn chứa một bài học lớn để chúng ta cùng quán chiếu trong đời sống hằng ngày.
Bởi hạnh của Ngài Quán Âm là nghe sâu, nhìn rộng, hiểu trọn, không vội tin khi chưa rõ, không vội kết khi chưa tường.
Nếu chúng ta chỉ nghe một phía, chỉ nhìn một chiều, thì chẳng những dễ xa rời con đường từ bi trí tuệ, mà còn có thể vô tình tạo nghiệp, làm tổn thương người khác và đánh mất chính mình.
❇️ Vì đôi khi, một câu chuyện ngắn lại giúp ta quán chiếu sâu hơn cả ngàn lời giảng.
❇️ Và đôi khi, chỉ vì nghe một phía, nhìn một chiều, mà ta đã tự khép cửa tâm trước sự thật.
Chuyện kể rằng…
Một con chuột nọ sống trong nhà kho cũ, luôn sợ hãi và căm ghét con mèo trong nhà. Mỗi lần thoát nạn, nó đều thì thầm với lũ chuột con:
“Con mèo ấy thật độc ác! Nó rình rập chúng ta, đuổi bắt chúng ta, chẳng có chút từ tâm nào cả!”
Lũ chuột con nghe vậy, từ nhỏ đã khắc sâu hình ảnh con mèo như một kẻ sát nhân lạnh lùng, xấu xa.
Thế rồi một hôm, có vị khách ghé chơi nhà. Thấy con mèo ngoan ngoãn nằm gọn trong lòng người chủ, dụi đầu âu yếm và kêu “Meo meo” rất dễ thương, vị khách nói:
“Con mèo nhà chị hiền quá! Quấn người, lại sạch sẽ, giữ nhà rất tốt nữa!”
Người chủ mỉm cười, vuốt ve nó và đáp:
“Ừ, nó là bạn thân của tôi đấy! Biết nghe lời, lại trung thành.”
Cùng là một con mèo, nhưng khi nhìn từ góc độ con chuột, nó là kẻ thù, là vô cùng xấu xa.
❇️ Khi nhìn từ tấm lòng của người chủ, nó là bạn hiền.
Quảng Hiếu thường tự hỏi …
✅ Trong cuộc sống này, biết bao người ta từng yêu quý hay ghét bỏ chỉ vì nghe từ một phía, thấy từ một phía?
✅ Biết bao mối quan hệ tan vỡ, bao nhân duyên lỡ làng chỉ vì ai đó kể chuyện khéo, hoặc chỉ nói phần có lợi cho mình?
✅ Nếu chỉ nhìn vào 1 vết mực trên tờ giấy trắng, ta sẽ vội kết luận đó là tờ giấy bẩn.
✅ Nếu chỉ nghe lời người oán trách, ta sẽ dễ tin người bị nhắc đến là kẻ đáng trách.
️Nếu không nhìn toàn cảnh, không nghe cả hai bên thì cái thấy ấy, cái nghe ấy… Không thật.
️Mà khi cái thấy, cái nghe không thật thì sẽ sinh tâm lệch lạc, tạo khẩu nghiệp, và vướng oan sai trong vô minh lúc nào không hay.
☁️☁️ Là người học Phật, xin đừng nghe đâu tin đó, ai nói gì cũng gật đầu.
️Sự tỉnh thức không nằm ở chỗ biết nhiều mà nằm ở chỗ biết dừng lại, quán chiếu và không vội kết luận.
Nghe đủ – Hiểu sâu – Mới hành xử.
Đó mới là người có Trí tuệ và Từ tâm.
Quảng Hiếu thấu hiểu: Trong đạo tràng, trong gia đình, ngoài xã hội chuyện thị phi là điều khó tránh. Nhưng người có tu là người biết nhìn xuyên qua lời nói, thấy được tâm người, và quan trọng nhất thấy lại chính mình.
️… Vì có những điều, nếu vội tin sẽ làm tổn thương một người. Nhưng nếu biết lặng im quán chiếu, sẽ cứu được một tình thâm, giữ được một đạo tình.
☸️ Xin đại chúng luôn nhớ …
Thấy một phía – Chưa đủ để hiểu.
Nghe một người – Chưa đủ để tin.
️Chỉ khi có trí tuệ – Mới nhìn ra được sự thật.
️Chỉ khi có từ bi – Mới không làm tổn thương ai.
️ Thực hành hạnh Quán Âm trong đời thường chính là biết lắng nghe trọn vẹn như Ngài: Nghe bằng cả hai tai, bằng cả trái tim, để thấu suốt sự thật mà không làm tổn thương ai.
Nghe một phía, lòng sinh lạc lối,
Thấy một chiều, tâm dễ bất minh.
Muốn tìm sự thật chân tình,
Phải soi trí tuệ, lặng thinh quán lòng.
Chớ vội ghét, cũng đừng vội mến,
Lời người nói, chưa hẳn điều chân.
Tập nhìn bằng mắt từ nhân,
Tập nghe bằng tiếng chuông ngân giữa đời.
Nam Mô A Di Đà Phật.
T/M CHÙA TÂN HẢI
Mạt Nhân: Quảng Hiếu – Vô Tướng Khùng Tăng.
Tiểu Tăng: Chùa Tân Hải – H. Đan Phượng.