Trao yêu thương nơi biên cương Tùng Vải

️ TRAO YÊU THƯƠNG NƠI BIÊN CƯƠNG TÙNG VÀI
(Một buổi sáng lặng lẽ nhưng thấm đượm tình người của đại chúng chùa Tân Hải)
Nam Mô Bản Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Kính Lạy Tam Bảo.
Thưa cùng đại chúng…
Hôm nay, trong cái lạnh nhẹ của sương sáng miền biên ải. Quảng hiếu và đại chúng chùa Tân Hải có duyên được trở về xã Tùng Vài. Nơi những nếp nhà bám vào triền núi, nơi những con đường quanh co được giữ gìn bởi bao bước chân lặng thầm suốt bao năm tháng.
Chúng con đến đây không phải để giúp đỡ, mà chỉ muốn gửi một chút tấm lòng.
Sáng nay, đại chúng chùa Tân Hải đã chuẩn bị 250 suất quà. Mỗi suất trị giá 600.000 đồng gửi đến các bác cựu chiến binh và bà con có hoàn cảnh khó khăn.
Những món quà nhỏ, nhưng cách trao mới là điều giữ ấm trái tim con người.
Người xưa nói: “Cho không bằng cách cho.”
Chúng con học theo ý ấy, trao từng phần quà bằng sự trân quý, trân trọng, đúng như trao một vật thiêng, không phải trao một vật chất.
️ Các bác cựu chiến binh lặng lẽ đứng đó, vai áo bạc theo năm tháng nhưng ánh mắt vẫn sáng như ngày còn cầm súng giữ biên cương.
Mỗi phần quà đặt vào tay các bác là một lời tri ân. Tri ân những người đã để lại tuổi trẻ trên miền đá này để chúng ta được bình an bước tiếp.
Bà con nơi đây, những người chưa từng rời mảnh đất mình sinh ra, mỗi ngày đều bám núi, giữ nương, giữ nhà, giữ biên cương theo cách giản dị mà thiêng liêng nhất.
Có bác nói nhỏ … Chúng tôi không có gì lớn lao… Chỉ cố giữ đất cho yên.
Lời ấy làm lòng chúng con thắt lại.
Chúng con hiểu rằng mình chỉ là những người khách lạ đi ngang qua cuộc đời của họ… và đã nhận được nhiều hơn là trao đi.
Trong buổi phát quà sáng nay, không ai nói to.
Không khẩu hiệu.
Không ồn ào.
Chỉ có sự lặng lẽ của những bàn tay chắp lại trước khi nhận, và sự trân trọng của những bàn tay cúi xuống trước khi trao.
Chúng con cúi đầu cảm ơn các bác cựu chiến binh.
Cúi đầu cảm ơn bà con xã Tùng Vài. Những con người giữa vùng đá mà tấm lòng mềm như cỏ non.
Cúi đầu cảm ơn đất trời Hà Giang đã mở cho đoàn một ngày an lành.
Đi thiện nguyện, hóa ra không phải để giúp ai, mà để học cách yêu thương cho đúng. Để biết rằng “cho” cũng là một bài học lớn về khiêm hạ và “nhận” đôi khi còn cần sự trân trọng hơn “trao”.
️ Rời Tùng Vài, lòng chúng con nhẹ như sương, chỉ mong duyên lành sáng nay trở thành một nén tâm hương gửi vào cuộc đời. Để nhắc mình rằng còn biết thương nhau thì núi đá cũng trở nên mềm lại.
Tri ân tất cả những bàn tay đã gặp nhau trong buổi sáng hôm nay.
Vô Tướng Khùng Tăng – Mạt nhân: Quảng Hiếu ✍️